Trong màn đêm tĩnh mịch, tiếng kêu khóc của An Nhiên càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết. Tống Thành như một con ngựa hoang giật đứt cương, không cách nào kiềm chế được. Người phụ nữ bên dưới hẳn trần truồng, không một mảnh vải che thân, dù cho có gào thét cỡ nào vẫn không ngăn nổi bước tiến của hắn.
Tống Thành dùng chính áo sơ mi của mình trói chặt An Nhiên lại, hắn dùng một bàn tay lớn mò mắm bên dưới, sau đó giơ lên cho cô thấy năm đầu ngón tay ướt nhẹp, lấp lánh dưới ánh đèn ngủ. Khóe môi gợi tình của hẳn giương lên đắc ý: “Còn nói không muốn? Cái miệng nhỏ của em đã ướt đến thế này. Cơ thể em thực sự làm từ nước đấy à?”
Năm ngón tay của Tống Thành khẽ động đậy, giữa đầu ngón còn dính với nhau bằng những sợi tơ màu bạc lấp lánh, dính dấp.
Hắn thấy cô đã nhận thức được mình đang nhìn thấy thứ gì, sau đó cố ý đưa những ngón tay ướt át vào miệng ngậm lấy.
Động tác thèm khát lộ liễu của Tống Thành khiến An Nhiên đỏ bừng mặt, đến nỗi tai cô nóng như hai cái ống khói.
*M:.”, cô lắp bắp, quai hàm cứng đến nỗi không thể phát âm nổi.
“Mất nết?” Tống Thành tốt bụng nói nốt giúp cô. “Mất dạy? Hay… mất thể diện?”
Hắn vẫn tiếp tục thưởng thức những ngón tay ướt đẫm, thậm chí còn nhét chúng vào miệng cô, bắt cô phải nếm hương vị của chính mình.
“Mất vệ sinh!” An Nhiên tức tối gào lên.
Tống Thành cười lớn. Lúc này còn quan tâm tới chuyện vệ sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744644/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.