“Cô à, tối hôm đó tôi thật sự không chạm vào cô, cô tin tôi đi.”
Giọng nói kia là Kiều Kiệt? Lúc này anh ta không đi ra ngoài hỗ trợ mà ởtrong này làm gì? Bước chân Cố Học Võ hơi ngừng lại, quay sang liếcnhìn Đỗ Lợi Tân. Anh ta giang hai tay, vẻ mặt không hiểu. Hai người vừa định rời đi thì câu tiếp theo của Kiều Kiệt lại khiến Cố Học Võ ngừngbước.
“Please, Trần Tâm Y. Hôm đó là một sự hiểu lầm, tôi thực sự không chạm vào cô. Cô bị hạ dược, anh rể tôi lúc ấy cũng bị hạ dược,chị tôi không thể nhìn cô phát sinh quan hệ với anh rể tôi cho nên mớibảo tôi ôm cô đi. Hy vọng cô hiểu cho.”
“Ý của anh là hôm đó thật sự không xảy ra chuyện gì?”
Cố Học Võ nhướng mày, trí nhớ bị kéo về rất lâu trước kia, Trần Tâm Y? Emhọ Tả Phán Tình? Bộ dạng cô khi cười rộ lên có hơi giống Chu Oánh. Lúcấy bởi vì cô giống Chu Oánh mà anh đã năm lần bảy lượt giúp cô. Lần cuối cùng là khi…
Hạ dược?
“Đương nhiên là không xảy ra chuyện gì.” Kiều Kiệt quả thực muốn chóng mặt: “Tôi tuy rằng không phân biệttốt xấu nhưng cũng không đến nỗi động vào một phụ nữ không có ý thức.Tôi chỉ đưa cô đi từ bên người anh rể mà thôi. Cô không phải là thật sựmong anh rể tôi với cô phát sinh quan hệ đó chứ? Nếu nói vậy cô đúng làhại chị tôi và anh rể đấy.”
Kiều Kiệt thiệt tình oan uổng, chuyện đã lâu như vậy, hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259278/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.