🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đang bị thương, CốHọc Võ không có cách nào cử động mạnh hơn, đôi tay giữ sau gáy Kiều TâmUyển, để cô áp sát mình. Con rắn nhỏ mê luyến chui vào khoang miệng củacô, cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của cô, dẫn dắt cô cùng chơi đùa vớimình. Cơ thể đau đớn cũng không ảnh hưởng tới nụ hôn của anh.Cũng có thể là chìm đắm trong sự ngọt ngào của cô khiến anh quên đi cảđau đớn.



Kiều Tâm Uyển bị anh hôn, hai tay chống hai bên giường,cố gắng để không đụng tới vết thương của anh. Đôi môi của anh ấm áp, mềm mại, quyến rũ vô tận. Cảm giác miệng lưỡi anh càng ngày càng tiến vàosâu hơn, cô hơi hơi dùng sức, lui người ra phía sau một bước dài. Đứng ở nơi đó, chống tay, nhìn Cố Học Võ, khuôn mặt nhỏ nhắn đã hồng lại cànghồng.



“Cố Học Võ, anh, anh đừng quá đáng.”



“Quá đáng?” CốHọc Võ cất giọng nói hơi khàn khàn, ngực đang bị thương nên anh khôngthể tiếp tục tiến thêm bước nữa: “Chờ vết thương của anh tốt lên, anh sẽ cho em biết thế nào là quá đáng.”



Kiều Tâm Uyển vẻ mặt xấu hổ, vừa thẹn lại quẫn, không cần Cố Học Võ nói, cô cũng biết anh nói quá đáng là có ý gì.



“Cố Học Võ, anh, anh đã bị thương rồi còn không chịu an phận?”



Đều đã như vậy rồi còn muốn chuyện đó, đúng là, đúng là…



Đôi mắt Cố Học Võ híp lại, nhìn chằm chằm Kiều Tâm Uyển bởi vì hành độngvừa rồi mà quần áo có chút lộn xộn, khuôn ngực đầy đặn phập phồng. Nếukhông phải anh đang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259244/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.