Trong bệnh viện, CốHọc Võ vẫn còn ngủ. Mới có một đêm mà trên mặt anh đã lún phún râu. Sắcmặt cũng có chút tái nhợt. Kiều Tâm Uyển lại đau lòng một hồi. Cô đưamắt nhìn hai người khác ở trong phòng: “Các anh từ hôm qua đến giờ vẫnchưa nghỉ ngơi gì phải không? Các anh về nghỉ đi, ở đây có tôi là đượcrồi.”
“Bọn em không sao.”
Hai người kia lắc đầu, Kiều TâmUyển nhìn bọn họ, vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi có việc gì Cố Học Võ sẽ lolắng, nếu các anh có việc gì, Cố Học Võ cũng sẽ lo lắng như vậy. Các anh quay về đi nghỉ đi, tôi sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt.”
Hai ngườikia liếc mắt nhìn nhau một cái, cũng biết bọn họ ở trong này Kiều TâmUyển sẽ không được tự nhiên nên đứng dậy: “Vậy làm phiền chị dâu vất vảmột chút, bọn em về trước, tối lại đến.”
Kiều Tâm Uyển gật đầu,tuy rằng không rõ Cố Học Võ rốt cuộc mang theo những người này làm gìnhưng cô tin đó không phải là chuyện xấu. Bác sĩ đến kiểm tra nói khôngcó gì bất thường, bảo cô cần chăm sóc cần thận một chút, hy vọng có thểvượt qua thời kì nguy hiểm này.
Bác sĩ vừa rời đi, ánh mắt KiềuTâm Uyển liền trở lại trên gương mặt Cố Học Võ, nhìn bộ dạng của anh, cô hơi nhíu mày lại, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh lấy một chậu nước vàkhăn mặt ra lau mặt cho Cố Học Võ.
Động tác trên tay cô rất nhẹ,nhìn Cố Học Võ ngủ, cô chủ động bắt chuyện với anh: “Ngày hôm qua lúc em về nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259239/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.