Hừ lạnh một tiếng,trên mặt cô hiện lên vài phần phản đối: “Tôi có thể không đồng ý sao?Chúng ta đều đã ở trong này. Anh muốn thế nào còn không phải tùy anh.”
“Anh muốn thế nào, tất nhiên là tùy anh. Nhưng nếu em tự nguyện ở lại thìanh sẽ vui hơn.” Cố Học Võ chưa bao giờ cho người khác cự tuyệt. Nếu anh đã đưa Kiều Tâm Uyển tới đây thì tất nhiên đã chuẩn bị hết cả.
Lời anh nói lại làm cho Kiều Tâm Uyển bất ngờ, nếu cô tự nguyện, anh cóthật là sẽ vui không? Nhìn khuôn mặt anh, biểu hiện không giống là giả.Dưới bầu trời đầu sao, ánh mắt anh có vài phần chờ đợi nhìn cô.
Đúng ra là cô phải gật đầu, dù sao hiện tại cô cũng không có đường lui, nhưng không biết sao cô lại không muốn cho anh đắc ý.
“Tôi không có khả năng tự nguyện ở lại, cho nên anh không cần phải vui mừng. Đừng nói là bảy ngày, một ngày tôi cũng không muốn ở bên anh.”
Cô quật cường như thế, lời nói ra quả thực là muốn làm người ta tức chết.Nếu là ở Bắc Đô thì Cố Học Võ có lẽ đã vung tay bỏ đi lâu rồi. Lúc nàyđã chẳng còn đường để đi, quan trọng hơn là, đưa cô mang đến đây, anh đã biết là cô có thể sẽ tức giận, cho nên, Cố Học Võ không hề tức giận,chỉ ôm Kiều Tâm Uyển trong lòng, khóe môi hơi nhếch lên, cánh tay siếtchặt. Cảm giác cô kháng cự, anh kề mặt vào sát bên tai cô.
“Tiếc quá, cho dù em có tự nguyện hay không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259220/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.