“Không đủ.” Tay củaKiều Tâm Uyển rất đau, cô trừng mắt với Cố Học Võ, nếu như cô đau mộtlần, vậy sẽ phải làm cho Cố Học Võ đau gấp ba lần: “Cố Học Võ, anh là ba của Bối Nhi sao, anh đã từng cố gắng làm nghĩa vụ của người cha chưa?Anh thích tôi, tôi cầu xin anh thích tôi sao? Thích làm chồng của tôilắm sao, nếu mỗi quyết định của tôi đều nhảy vào can thiệp, vậy thì tôicó cần phải sống nữa không?”
Sự kiêu căng của cô rõ ràng như vậy, nỗi hận của cô sâu như vậy, sự tàn nhẫn của cô nhiều đến như vậy. CốHọc Võ hối hận cũng không xong. Anh cúi đầu, hôn thật mạnh lên môi cô,nụ hôn hoàn toàn không chút thương hoa tiếc ngọc, cắn mút gặm, Kiều TâmUyển rõ ràng cảm giác được môi mình bị anh cắn đến chảy máu.
Cơnđau đó khiến lòng cô lại giận dữ, cô không quan tâm nâng tay lên tínhcho anh một cái tát. Nhưng bàn tay vừa đưa lên không trung đã bị anhngăn lại, Cố Học Võ lại càng cắn mạnh hơn.
Kiều Tâm Uyển nếm thấy mùi máu tươi trong miệng, Cố Học Võ cũng nếm được. Mùi vị tanh mặn ấyrốt cuộc cũng làm cho anh buông tay ra, lui về phía sau, nhìn đôi môiKiều Tâm Uyển chảy máu, sưng lên.
Hai tay nắm chặt thành quyền,Cố Học Võ làm cho mình tỉnh táo lại: “Nói cho anh biết. Ở trong lòng em, muốn em tin tưởng anh khó vậy sao?”
Kiều Tâm Uyển cúi đầu khôngnói, vẻ mặt đó đã cho Cố Học Võ đáp án. Anh gật gật đầu thật mạnh, luivề một chút, nhìn Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259216/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.