Vì mục đích gì? Anh còn có thể có mục đích gì nữa?
“Vì con gái.” Kiều Tâm Uyển nhướng mày, lời nói đánh thẳng vào nội tâm anh: “Vì muốn đưa con gái về nhà, cho con gái một gia đình đầy đủ.”
Con gái. Lại là con gái. Cố Học Võ nhìn cô, ngọn lửa trong mắt dần dần tàn lụi. Anh đứng bất động, nhìn gương mặt Kiều Tâm Uyển.
“Anh vì con sao?”
“Đương nhiên.” Kiều Tâm Uyển gật đầu, từ khi con gái chào đời đến nay, cô vẫnluôn nghĩ như vậy, Cố Học Võ chỉ vì con gái mà thôi. Bây giờ anh lại đến trước mặt cô, bày ra bộ dạng thâm tình này cho ai xem?
Cố Học Võ không nói lời nào chỉ nhìn gương mặt Kiều Tâm Uyển. Dưới bầu trời đầynắng từng cơn gió mát rượi thổi đến, lùa vào người Cố Học Võ. Anh đưamắt nhìn từng cơn gió sau đó lại quay tầm mắt hướng về Kiều Tâm Uyển,hai tay nắm chặt thành quyền, rồi lại buông ra, vẻ mặt có vài phần chânthành.
“Có lẽ, ngay từ đầu là anh vì con, nhưng giờ thì không phải.”
Kiều Tâm Uyển quay mặt đi, không muốn nghe anh nói: “Có phải hay không cũng chẳng liên quan tới tôi.”
“Được lắm. Hay cho câu không liên quan tới em.” Cố Học Võ gật đầu thật mạnh,tiến tới từng bước, vươn tay kéo Kiều Tâm Uyển vào lòng, cúi đầu muốnhôn cô nhưng Kiều Tâm Uyển đã nhanh chóng tránh đi.
Môi dừng ởtrên mặt cô, anh cũng không sờn chí, đưa môi lại gần một lần nữa. KiềuTâm Uyển liều mạng giãy dụa, né tránh không muốn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259215/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.