Cố Học Võ không hềnhúc nhích, ánh mắt tối sầm vài phần, vẫn ở trên người Kiều Tâm Uyển. Bị anh nhìn như vậy, Kiều Tâm Uyển cảm giác mình cứ như là đang không mặcquần áo vậy. Được rồi, hiện tại vốn dĩ cô cũng không mặc quần áo. Côđang nghĩ cái gì vậy?
Những điều này cũng có quan trọng biếtchưa? Quan trọng là Cố Học Võ làm sao có thể vào phòng của cô, sau đócông khai nhìn chằm chằm cô như vậy? Nhưng bọn họ bây giờ đến một xuquan hệ cũng không có.
Muốn bắt anh rời đi nhưng khí thế vẫn kémhơn một chút. Lời đuổi người cũng vậy không hề có tác dụng với Cố HọcVõ. Kiều Tâm Uyển buồn bực, ưỡn ngực buộc bản thân phải quyết tâm. Chỉngón tay ra ngoài cửa: “Anh, ra ngoài cho tôi.”
Khụ, cô đúng là có khí thế, có điều, hơi quá mức…
Động tác vung tay của cô quá cao khiến cái khăn tắm bất thình lình rơixuống. Bởi vì đang ở phòng mình nên cô quen thả rông. Mà cô cũng tinkhông có ai đi vào. Cho nên cái khăn tắm chỉ là vừa mới tùy tiện quấnquanh một cái, bây giờ chỉ cần cô khẽ động thế này là khăn tắm tự nhiênsẽ rơi xuống.
Mặc dù vừa mới sinh con, cái eo vẫn còn hơi nởnang, nhưng cũng không ảnh hưởng đến toàn bộ cơ thể cô. Người vừa mớitắm lại trắng nõn, trơn mịn, lại có chút đẫy đà chẳng khác nào nữ thầnVenus trong tranh Hy Lạp.
Mặt Kiều Tâm Uyển lập tức đỏ ửng, cảmgiác vô cùng xấu hổ, cấp tốc khom lưng nhặt khăn tắm lên định quấn lại.Nhưng Cố Học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259167/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.