Sau một số phút viết kiểm điểm, Quỳnh Như và Minh Ngọc còn phải đi dọn nhà vệ sinh của trường.
Nếu là nhà vệ sinh nữ thì không có gì đáng nói nhưng đó là nhà vệ sinhnam. “A a a, hình phạt biến thái quá đi mất!”. Quỳnh Như gào ầm lêntrước cửa nhà vệ sinh nam.
Minh Ngọc nhìn cái cửa nhà vệ sinh rồi nhìn Quỳnh Như nói khẩu hình:
“Làm sao mà...”
Quỳnh Như ôm chầm lấy Minh Ngọc bắt đầu diễn:
“Tao không muốn sống nữa, hu hu tao không thiết sống nữa, trinh tiết cả đời của tao hu hu...”
Minh Ngọc thực sự quá nhức đầu đi, đã không có cách giải quyết mà QuỳnhNhư nó còn la lối nữa. Cô ngán ngẩm đẩy Quỳnh Như ra rồi tiến lại gẩycánh cửa nhà vệ sinh nam ra bằng cái chổi cọ, dụng cụ lao động của mấycô nhân viên mà “quý bà giám thị” vừa phát để tác nghiệp.
Quỳnh Như rú lên:
“Á á á, đừng làm thế mà Ngọc, sau này không lấy được chồng đâu, hu hu...”
Bỏ ngoài tai cái câu xàm ngôn của Quỳnh Như, Minh Ngọc nạp tinh thần chuẩn bị theo sau cánh cửa khi nó mở ra.
Cánh cửa vừa mở ra thì cô nghe tiếng nước xả phát ra từ bên trong. MinhNgọc quay lại trố mắt nhìn Quỳnh Như nhưng chả thấy nó đâu cả, cái dángcủa nó đã mất dạng từ bao giờ không hay chỉ còn ở trên sàn nào là xô,nào là chổi, nào là giẻ lau,...
Cô muốn khóc quá đi. Giống như ma nhập vậy, cô loay hoay tìm chỗ trốn.Vậy mà trời lại không thương cô, đã không có chỗ trốn thì chớ cô cònnghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ay-khong-phai-em/34818/chuong-2-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.