“Luôn có một người khiến cho chúng ta phải để tâm”
Vì mới học có lớp 10 nên Minh Ngọc chỉ phải học buổi chiều, buổi sáng đi học thêm nhưng hôm nay không có lịch học nên thay vào đó cô ngủ bù chotới khi cái bụng nó ùng ục làm phiền.
Minh Ngọc xuống giường đánh răng rửa mặt rồi ra bếp tìm kiếm đồ ăn. Cônhìn tới nhìn lui, nhìn ngang dọc trong bếp cuối cùng cũng bới ra đượcthứ có thể ăn.
Sờ vào bát cháo thịt thân yêu đã nguội ngắt, cô cười trừ.
Lấy tinh thần vì cái bụng khua trống ầm ầm, cô đổ cháo vào xoong rồi bật bếp ga đun lại cho nóng.
Sau vài phút trông nồi, Minh Ngọc đã ngồi trước bát cháo nóng hổi thơmphưng phức. Cô múc từng thìa cháo bốc hơi đưa lên miệng thưởng thức. Mỗi lần ăn cháo thịt, Minh Ngọc lại cảm giác rất vui và rất hạnh phúc.
Đánh chén xong xuôi, cô rửa dọn bát với xoong đũa sau đó úp vào rổ cho ráo nước.
Hoàn tất việc chăm nom cho bản thân, Minh Ngọc trở lại phòng chuẩn bị sách vở để lên đường đi học.
Cô luôn đi từ rất sớm. Sớm hơn giờ vào lớp những gần tiếng đồng hồ. Tấtnhiên là có lí do để cô làm vậy. Nhà cô ở cách xa trường và cô cũng nhân tiện ghé qua cửa hàng thăm bà ngoại.
Bà ngoại của cô là một thợ may lành nghề giỏi giang, đồ bà may vô cùngđẹp, quần áo của cô mặc chả bao giờ phải đến tay người khác hết, bà thầu hết tất cả quần áo cho cô và cô cũng rất vui khi được mặc trên ngườinhững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ay-khong-phai-em/34815/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.