Tô Lưu Cảnh sửng sốt, ngây người chừng năm giây, cho đến khi bóng dáng của người đàn ông kiabiến mất không thấy đâu nữa, mới khẽ cắn răng, đi theo. Bất luận làngười nào, cô nhất định phải đối mặt để xem xem tại sao họ lại muốn làmnhư thế với mình!
Vẫn theo đuôi người đàn ông xuống cầu thang,mặc kệ cô gia tăng bước chân hay là cố ý thả chậm, người kia đều duytrì khoảng cách ước chừng một trăm mét.
Dọc theo đường đi Tô LưuCảnh siết chặt lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Cô chợt nghi ngờ đây có phải là một cái bẫy không, nhưng chỉ chần chừ trong giây lát, trong tâm trícô hiện giờ chỉ là người ở đằng sau tấm màn kia rốt cuộc là ai, nhấtđịnh phải biết! Cô muốn trực diện hỏi cho rõ ràng tại sao lại hại côthê thảm như vậy!
Theo sát người đàn ông kia, xuyên qua đámngười, đến một mảnh đất rộng vẫn còn bỏ hoang cách bệnh viện không xamới dừng lại, người đi trước đã biến mất, trong khoảng không trống trải, trừ cô ra thì chẳng có lấy một bóng người nào. Người kia thế nào mà lại biến mất?
Mảnh đất này bởi vì đã được bán cho một nhà đầu tư địa ốc, sắp được khởi công, cho nên bình thường cũng không có ai đến đây.Tô Lưu Cảnh một thân một mình đi đến, vừa bước vào, lập tức liền bịnhững thứ được dán trên vách tường làm cho chấn động.
Đó là cảnhtượng như thế nào chứ? Khắp mảnh đất rộng, trên bốn vách tường bao quanh đều dán những bức áp phích cực lớn. Mà tất cả những bức áp phích đó đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-24h-chong-a-em-khong-muon-lam-the-than/549425/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.