Tô Lưu Cảnh đứng ởtrước toàn nhà R•K , nhìn thật lâu, lâu đến mức chân cũng bất giác têdại, mới hít sâu một hơi lấy dũng khí đi vào.
Kể từ buổi họp báongoài ý muốn ngày đó, cô vẫn chưa bước vào nơi này một bước. Theo bảnnăng cô thấy sợ hãi nơi này, bởi vì mỗi một người, ai cũng vì buổi họpbáo kia mà bỏ ra bao nhiêu sức lực lâu như vậy, chỉ bởi vì mình cô, toàn bộ liền hóa thành bọt nước, ngay cả anh Thương cũng bị liên lụy theo.
Lúc Tô Lưu Cảnh đi vào tòa nhà, tất cả mọi người vẫn bận rộn như thườngngày, chạy lên chạy xuống qua lại vội vã, ở góc độ nào đó cô cảm thấythực hâm mộ cuộc sống của bọn họ. Bởi vì bọn họ đã xác định được mụctiêu cho bản thân, và cố gắng hết sức để đạt được mục tiêu đó.
Mỗi sáng sớm, được nhận nụ hôn chào buổi sáng từ người mình yêu thương, sau đó nói tạm biệt, công việc bận rộn thỉnh thoảng cố gắng dành ra mộtchút thời gian để nghiêm túc tính toán về lúc tan tầm. Sau khi hết giờsẽ cầm túi lao ra khỏi cửa công ty, cùng với người yêu đã sớm chờ ở bênngoài đi đến một nhà hàng không đắt lắm để ăn tối. Thỉnh thoảng vào lúcăn cơm, sẽ trao nhau vài nụ hôn thân mật hoặc là kể cho nhau nghe nhữngcâu chuyện cười, vui sướng hưởng thụ người khác ánh mắt hâm mộ, hoặc làcùng trở về nhà, hưởng thụ thế giới ngọt ngào của hai người.
Cuộc sống như thế có lẽ hơi bình thản, có lúc sẽ cảm thấy khô khan, cuộcsống như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-24h-chong-a-em-khong-muon-lam-the-than/549413/quyen-2-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.