Sở Phong kéo Thiên Ma Nữ đi ra ngoài sơn động, bên ngoài ánh nắng tỏa khắp, bốn phía trắng như màu bạc.
Tiểu Ô đang ở một nơi ăn cỏ, thấy hai người đi ra, nó hí lên một tiếng rồi chạy vội tới bên cạnh Thiên Ma Nữ, phấn khởi cọ cọ vào eo Thiên Ma Nữ, khẽ kêu "ư ư". Thiên Ma Nữ khẽ vỗ về bộ lông bờm dài của nó.
Sở Phong vỗ vỗ Tiểu Ô:
- Tiểu Ô, lần này hoàn toàn nhờ có ngươi, không uổng công chủ nhân ngươi thương ngươi nhiều hơn ta, hồi nữa ta sẽ thưởng cho ngươi một cánh gà nướng vừa to vừa béo!
Tiểu Ô phun mũi với Sở Phong, hiển nhiên nó không quá thoả mãn với "cánh gà nướng".
Sở Phong cười nói:
- Thiếu chút nữa quên mất, ngươi ăn chay mà, hồi nữa ta sẽ thưởng cho ngươi một bao cỏ vừa non vừa xanh, sao hả?
Lần này Tiểu Ô không phun mũi, hai lỗ tai còn hơi hất ra sau.
Sở Phong cảm thấy thú vị:
- Thì ra ngươi cũng như Túc Sương, khi vui mừng đều sẽ hất lỗ tai ra sau.
Thiên Ma Nữ cười nói:
- Khi Tiểu Ô vui mừng sẽ không ngừng hất lỗ tai ra sau, còn có thể lắc lư hai bên, có đúng không Tiểu Ô?
Quả nhiên, Tiểu Ô như thể nghe hiểu lời Thiên Ma Nữ nói, nó bắt đầu lắc lư lỗ tai hai bên, trông rất buồn cười.
Sở Phong vỗ đầu Tiểu Ô, cười nói:
- Ngươi thật là biết lấy lòng chủ nhân, thì ra là một con ngựa láu cá!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862383/chuong-623.html