Vô Trần và Sở Phong rất nhanh đã chạy đến Trùng Phong cốc. Vô Trần vừa thấy bốn tên lạt ma đang ngồi xếp bằng xung quanh hai huynh đệ Đường môn thì hơi giật mình:
- Tạng mật Tứ đại pháp tướng?
- Cô biết họ hả?
Sở Phong hỏi.
- Trước kia khi theo sư phụ nhập Tạng đã từng gặp qua họ, không ngờ Tát Già Diệp lại mang theo họ tới đây!
- Sư tôn cô chính là sư phụ cô đó hả?
Vô Trần lạnh mặt nói:
- Không liên can tới ngươi!
Sở Phong nhún nhún vai:
- Hỏi một tí cũng không được sao? Chẳng lẽ là sư phụ của sư phụ cô? Chắc không phải là sư phụ của sư phụ của sư phụ cô đấy chứ?
- Im miệng đi! Thừa dịp Tát Già Diệp còn chưa tới, để ta dụ chúng rời khỏi đây, còn ngươi thì tùy thời mà cứu người!
Sở Phong giật mình:
- Bốn tên kia cũng rất lợi hại, bằng vào sức một mình cô, sợ rằng... Hơn nữa cô còn đang bị thương trong người!
- Đừng nhiều lời!
Vô Trần vung phất trần một cái, đang muốn nhảy ra thì một thân ảnh vạm vỡ đã đột nhiên xuất hiện phía trước Tứ đại pháp tướng, cũng khoanh hai chân ngồi dưới đất, hai mắt khép hờ, vẻ mặt an hòa tĩnh lặng, chính là Tát Già Diệp.
Sở Phong vừa thấy vội vàng đưa tay kéo lại ống tay áo Vô Trần, Vô Trần cũng dừng lại.
Sở Phong nói:
- Tên đại lạt ma này cũng trở về rồi, xem ra chúng ta cứ tạm thời yên lặng xem biến đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861695/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.