Dưới chân núi Nga Mi, Vô Trần đã hoàn toàn tiến nhập Thiền định, nào ngờ Tát Già Diệp đi rồi lại quay trở lại!
Diệu Ngọc thất kinh, lập tức rút ra trường kiếm che ở trước người sư phụ. Sở Phong cũng "Cheng" rút ra trường kiếm cổ, phi thân rơi vào bên cạnh Diệu Ngọc, nói:
- Tát Già Diệp, ngươi thân là đệ tử phật môn, chắc không dự tính giậu đổ bìm leo đấy chứ?
Tát Già Diệp hợp hai tay trước ngực, nói:
- Thí chủ nói quá lời, Tạng mật bị Ban Thiền phái mê hoặc đã lâu, ta chỉ muốn mời chưởng môn Nga Mi tới Mật Tạng tuyên dương phật lý, chấn chỉnh phật pháp mà thôi!
- Nếu như chúng tôi không đáp ứng thì sao?
- Vô lượng thọ phật! Chúng sinh nan độ, thí chủ đừng quá cố chấp!
Tát Già Diệp đẩy ra hữu chưởng, lại còn đẩy tới hai thủ ấn chụp tới Sở Phong và Diệu Ngọc. Hai người vội vàng ưỡn kiếm nghênh chiến. Hai người cũng không phải lần đầu tiên phối hợp nghênh địch, hiện giờ kiếm pháp của hai người đều đã tiến bộ vượt bậc, phối hợp càng thêm ăn ý trôi chảy.
Thân kiếm của hai người cũng lấp lóe quang mang, từng chiêu kiếm chém tan thủ ấn rối bổ về phía Tát Già Diệp, Tát Già Diệp cũng không dám quá khinh thường. Y mặc dù bị hao tổn chân khí nhưng tự thấy đối phó với hai tiểu bối này vẫn còn dư dả, hữu chưởng đẩy ngang tới, một loạt đại thủ ấn liên tiếp đè tới Sở Phong. Sở Phong rung mạnh trường kiếm, kiếm chiêu hất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861693/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.