Mấy ngày nay, Lan Đình thấy Sở Phong hay cầm một cành cây vẽ vẽ cái gì đó trên mặt đất bèn đi qua xem. Sở Phong nghe thấy phía sau có tiếng bước chân liền vội vàng xóa mấy nét vẽ trên mặt đất đi.
Lan Đình cười nói:
- Thấy công tử lúc nào cũng vẽ cái gì đó trên mặt đất, nhưng lại không để cho người khác thấy. Rốt cuộc là công tử vẽ cái gì vậy?
Sở Phong cười thần bí, nói:
- Rất nhanh cô nương sẽ biết thôi. Đọc Truyện Online Tại truyentop.net
Lan Đình chỉ cười, Sở Phong lại nói:
- Đúng rồi, cô nương, bệnh tình của thôn dân đã bắt đầu có chuyển biến tốt đẹp. Nhưng hình như nó đang tái phát lại, cuối cùng vẫn không thể khỏi hẳn được là sao?
Lan Đình nói:
- Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái. Theo như ta dự tính thì thuốc này có thể loại trừ tận gốc triệu chứng của dịch mới phải.
Sở Phong nói:
- Có thể là mới vừa trừ đi thì nó lập tức lây nhiễm lại không?
Lan Đình nói:
- Ta cũng đang tìm nguyên nhân.
Sở Phong liếc mắt nhìn qua mấy thi thể trùm vải trắng ở cách đó hơn mười trượng nói:
- Liệu có phải là do mấy thi thể kia phát tán ra ôn dịch? Cho nên…
Lan Đình nói:
- Ta cũng đã nghĩ qua điểm này.
- Vậy sao không đốt mấy thi thể đó đi?
- Thôn dân không đáp ứng. Bọn họ cũng hy vọng thân nhân của mình được yên ổn mà xuống mồ!
Sở Phong cau mày nói:
- Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861617/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.