Sở Phong xách vò rượu rời khỏi tửu lâu, bước đi xiêu vẹo ngả đông ngả tây, cước bộ của hắn mặc dù không vững nhưng hắn vẫn rất tỉnh táo, hắn biết bản thân mình đang chán nản, đang suy sụp tinh thần, nhưng hắn không khống chế được tâm tình của mình, Ngụy Đích và Thiên Ma Nữ đột nhiên cùng bỏ đi khiến hắn thực sự không chấp nhận được, dù cho hai người chưa hề nói lời đoạn tuyệt gì, rồi sau này còn có thể gặp lại nữa không, cũng không thể biết được. Nhất là Thiên Ma Nữ, mỗi lần nghĩ đến thân ảnh cô độc phiêu bạt khắp sơn lâm của nàng, lòng hắn lại thêm nhức nhối không yên.
Phi Phượng, có nàng ở đây thì tốt rồi!
Hắn đột nhiên vô cùng khát vọng được nhìn thấy Bàn Phi Phượng, mỗi khi nghĩ về Phi Phượng khuôn mặt hắn đều nổi lên ý cười ngọt ngào. Bàn Phi Phượng lúc nào cũng mang đến cho hắn niềm vui, mỗi một khắc ở cùng với nàng cũng làm cho hắn khó có thể quên được, cũng chỉ có Bàn Phi Phượng sẽ không làm hắn bị tổn thương.
Từ lần chia tay ở Chấn Giang Bảo đã hơn mấy tháng rồi, nàng đã trở lại Thiên Sơn chưa? Nàng có thường nhớ đến mình không? Sao nàng còn chưa xuống núi tìm mình vậy? Hay là nàng đã quên mất tên tiểu tử ngốc này rồi?
Sở đại ca! Sở Phong cỡ nào muốn nghe thêm một tiếng Bàn Phi Phượng gọi hắn.
- Phi Phượng! Muội đang ở đâu?
Sở Phong gọi to một tiếng, ngửa đầu, "Ùng ục ùng ục" liên tục uống vài ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861591/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.