Hồ lão đại đột nhiên tiến lên trước một bước, đập một quyền thẳng ngực gã hán tử kia. Gã hán tử khinh miệt nhìn nắm tay đang đánh tới, tiện tay giơ quyền nghênh đón, hai nắm tay chính diện va chạm vào nhau.
"Băng!"
Hồ lão đại "Đạp đạp đạp đạp" lui liên tục vài bước, một cánh tay bị tê dại, Tô Thanh Vi vội đi qua, thân thiết hỏi:
- Hồ đại ca, huynh không sao chứ!
- Không có việc gì!
Hồ lão đại miệng thì nói như vậy, nhưng cánh tay run liên hồi.
An thúc vội nói:
- Kỳ hạn vẫn chưa đến, Đoàn trang chủ vì sao phải vội vã thúc dục như vậy?
Đoàn trang chủ còn chưa lên tiếng, hai gã hán tử kia lại lạnh lùng nói:
- Lỗ tai của An quản gia lẽ nào mất linh rồi sao, trang chủ chúng tôi vừa rồi đã nói, ti trang gần đây khó khăn trong việc quay vòng, hy vọng Mộ Dung thế gia có thể lập tức hoàn trả khoản tiền đã nợ!
An thúc nói :
- Đoàn trang chủ, việc này hay là chờ thiếu chủ trở về sẽ giải quyết đi!
- Vậy thiếu chủ các ngươi lúc nào sẽ trở về?
- Lập tức sẽ trở về thôi!
- Ta thấy thiếu chủ các ngươi vẫn chưa về chứ gì?
Hồ lão đại cả giận nói:
- Các ngươi nói cái gì?
- Ta nói là, thiếu chủ các ngươi sợ rằng đã chôn thân nơi đại mạc! Nếu thiếu gia chủ không có ở đây, không bằng gọi lão gia chủ các ngươi đi ra nói chuyện?
- Cái gì?
Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861580/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.