Sở Phong và Ngụy Đích nhảy vào bí đạo, thân thể lúc này dọc theo bí đạo đang mau chóng quay vòng quanh, bí đạo này rất nhẵn bóng, xem ra chính là chuẩn bị dùng để trượt. Từ quỹ đạo trượt xem ra bí đạo này vẫn trượt vòng quanh thạch điện từng vòng. Thân thể càng trượt càng nhanh, muốn dừng lại đã không thể được, trước mắt đen kịt một mảnh, hai người chỉ có dựa sát vào cùng nhau, mặc cho số phận. Sở Phong thì lại ôm lấy Ngụy Đích dựa vào trên người mình, để cho thân thể của mình tiếp nhận nhiều hơn ma sát trượt.
"Bồng", hai người cũng không biết va đập phải cái gì, trước mắt chợt sáng ngời, tiếp theo "Ùm ùm" hai tiếng cả hai rơi xuống một vũng bùn. Bởi xung lực quá lớn, thân thể hai người thoáng cái đã lọt vào trong nước bùn, đã ngập tới phần eo.
Sở Phong thấy Ngụy Đích muốn giãy dụa đứng lên, vội la:
- Không nên cử động! Đây là ao đầm!
Ngụy Đích bị cả kinh, không dám động đậy nữa.
Nguyên lai ngõ ra phía dưới là một ao đầm nhỏ, xung quanh còn là một rừng cây, hai người vừa lúc rơi xuống tại giữa ao đầm. Nhìn về ngõ ra bí đạo kia, thì ra chẳng qua là một ít cỏ dại che đậy, đương nhiên chỉ thoáng cái đã bị xông phá.
Sở Phong nói :
- Cũng may cái mặt này là ao đầm, chứ không thì chúng ta đã bị ngã thành bánh thịt rồi.
Ngụy Đích nói:
- Nếu như địa điểm ngõ ra không phải là ao đầm, vậy xây nên bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861351/chuong-131.html