Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Phong và Thiên Ma Nữ đi ra khỏi thạch thất, lại lên Nga Mi Đình, Sở Phong nói:
-Không biết đám võ lâm cao thủ kia còn đang tìm ta hay không nữa?
-Bọn họ tìm là việc của bọn họ, chúng ta du ngoạn là việc của chúng ta!
Giọng điệu của Thiên Ma Nữ bình thản, nhưng hiển nhiên có một cổ khí phách.
-Quả nhiên không hổ là Thiên Ma Nữ, thực sự là khí phách mười phần!
Sở Phong nhịn không được khen một câu.
Thiên Ma Nữ thoáng cười, hỏi:
-Thương thế của ngươi đã hồi phục hoàn toàn chưa?
Sở Phong gật đầu cười nói:
-Đâu chỉ hồi phục toàn bộ hoàn toàn, còn toàn thân đầy sức mạnh, cũng có thể đánh chết vài con cọp, có thể là bởi vì nguyên do nàng đã giúp ta hâm nóng thân thể.
Thiên Ma Nữ nói :
-Hồi phục quá nhanh đi, thực sự là thần kỳ, chính ta cũng cảm thấy không bằng!
Sở Phong dùng ngón tay dí lên chóp mũi nàng nói:
-Thì ra cũng có lúc Thiên Ma Nữ nàng cảm thấy không bằng .
-Lần trước tại trong nhà gỗ, thương thế của ngươi cũng là hồi phục nhanh đến kinh ngạc, lúc nào ngươi cũng là như vậy sao?
Thiên Ma Nữ lại hỏi.
Sở Phong gãi gãi đầu, nói :
-Cũng không phải, đoạn thời gian gần đây ta mới phát giác, phàm là có thương tích trong người, đều sẽ hồi phục rất nhanh, ngay cả ta cũng hết sức kinh ngạc.
Thiên Ma Nữ nhíu mày nói :
-Trong cơ thể ngươi hình như có một luồng khí gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861313/chuong-113.html