-Trò chơi gì?
Hai mắt Thiên Diệp lại lộ ra vài phần hiếu kỳ, hiển nhiên vẫn còn tính ngây thơ trẻ con.
-Rất đơn giản, ta hỏi một câu, cô em trả lời một câu, nếu như cô em trả lời không được, hoặc là trả lời sai, vậy thì lưỡi kiếm trên tay ta sẽ kề yết hầu tỷ tỷ cô em gần thêm một tấc, nếu như lưỡi kiếm đã chạm yết hầu tỷ tỷ cô em rồi mà cô em còn trả lời không được, vậy thì tỷ tỷ cô em sẽ... Hì hì, đi tìm diêm vương gia chào hỏi một phen. Đương nhiên, nếu như cô em trả lời được, lưỡi kiếm của ta sẽ dời đi một tấc, thế nào?
-Vậy ngươi muốn hỏi tới khi nào?
Sở Phong gãi gãi đầu, nói :
-Cái này hả... như vậy đi, nếu như lưỡi kiếm của ta dời đi một thước, vậy tính là cô em đã vượt qua kiểm tra, ta sẽ tha cho tỷ tỷ cô em!
-Được, ngươi hỏi đi!
-Được, câu hỏi đầu tiên sắp đưa ra, nghe kĩ nha, ta đẹp trai không?
Thiên Diệp gần như muốn "Phì" bật cười, tuy nhiên vẫn liều mạng chịu đựng, nói:
-Đẹp! Đẹp trai cực kỳ!
-Được! Coi như cô em còn thành thật, câu hỏi đầu tiên xem như là trả lời được!
Sở Phong ha ha cười, cười được rất vui vẻ.
-Này, ngươi đừng chỉ để ý đến cười, còn không đem kiếm dời đi!
Thiên Diệp vội nói.
-Ờ, thiếu chút nữa quên mết.
Sở Phong quả nhiên đem lưỡi kiếm dời đi một tấc.
-Được, câu hỏi thứ hai, hai người có phải là nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861300/chuong-106.html