Thì ra vừa rồi hai thanh Câu Hồn Đao căn bản là không có xuyên qua phía sau lưng Sở Phong, chẳng qua chỉ đâm xuyên qua dưới hai nách áo của Sở Phong mà thôi, Sở Phong thuận thế dùng cánh tay kẹp lấy, như vậy nhìn qua liền giống như hai thanh Câu Hồn Đao xuyên từ sau lưng, xuyên tới trước ngực, hơn nữa một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế đó của Sở Phong cùng với một ngụm máu phun ra, bất cứ người nào cũng sẽ cho rằng hắn đã bị song đao đâm thủng ngực!
-Tặc tử! Mau buông tỷ tỷ ra!
Một sát thủ khác vội quát lên.
Sở Phong hì hì cười nói:
-Thì ra cô em là muội muội, nàng ta là tỷ tỷ, thật khó phân biệt mà. Hai cô bé Đông Doanh các em hôm nay cuối cùng cũng đã thua bởi tay ta, ta cần phải thong thả mà giáo huấn các em!
-Đê tiện! Có bản lĩnh thì danh đao minh thương tới đối chiến!
Sở Phong nở nụ cười, nói :
-Đê tiện? Hai cô em đánh lén ta thì không đê tiện, ta mới đánh lừa cho một vố thì là đê tiện? Các em cũng thật là biết giảng đạo lý!
-Ngươi muốn như thế nào?
Muội muội trừng mắt với Sở Phong.
-Muội muội, đừng quản ta...
Tỷ tỷ đang tựa ở trong lòng Sở Phong mới vừa lên tiếng, tay trái Sở Phong dùng một chút lực, lập tức đau nhức khiến nàng ứa ra mồ hôi lạnh, nhưng nàng lại cắn răng cố chịu đựng.
Muội muội khẩn trương, nói :
-Tặc tử! Mau thả tỷ tỷ của ta!
Sở Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861299/chuong-105.html