Lúc Sở Phong bò lên được tới ngọn cây mới thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ: "Chiêu thức này của Lão đạo sĩ té ra hữu dụng như vậy, lúc trước khi hắn dạy ta trèo cây như thế này, ta còn cười lão hai ngày nữa chứ."
Hai nữ sát thủ không dám bò lên trên, chỉ có trừng mắt hướng Sở Phong quát:
- Tiểu tử thối, có bản lĩnh thì hãy xuống quyết một trận sinh tử!
Sở Phong dương dương tự đắc ngồi trên một cành cây, thản nhiên nói:
- Các em, có bản lĩnh hãy lên đây quyết một trận thư hùng! Nhưng ta xem ra cũng không cần phải quyết định thắng bại, các ngươi thanh âm mềm mại, thân hình lả lướt nẩy nở, liếc mắt liền biết là nữ, không biết hình dáng xấu xí ở điểm nào?
Hai người giận dữ:
- Hừ! Dám trêu đùa chúng ta! Nói mau, thanh bào nữ tử kia ở chỗ nào, bằng không sẽ đem ngươi băm thành thịt vụn!
Sở Phong hì hì cười nói:
- Các em không cần sốt ruột, bản thân ta trí nhớ không tốt lắm, nhất thời đã quên. Chờ ta nhớ ra rồi, tự nhiên sẽ nói cho các em.
- Hừ! Ngươi cùng cô ta có quan hệ gì?
- Hay là trước tiên các em nói vì sao phải giết cô ta đi?
- Tỷ tỷ, không cần nói lời vô ích với hắn, ta thấy hắn chắc không biết cô ta ở đâu!
- Cái đó chưa hẳn, tính ra là ta đã cứu người từ đao các ngươi đi.
- Được rồi, chỉ cần ngươi nói ra cô ta đang ở đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861152/chuong-32.html