Lời này đánh trúng tim đen Hàn Thị, hơn một trăm vạn lượng bạc, nói ra ai tin số bạc này là trong sạch mà có? Nếu chuyện này truyền đi, Lý gia gom tiền đầu tư mỏ, kết quả be bét, chỉ sợ mụ sống không bằng chết, lão gia sẽ giết chết mụ.
Hàn Thị đành hòa hoãn, dù sao hiện tại quyền chủ động đang trên tay Cổ tiên sinh, làm thế nào giảm tổn thất xuống mức thấp nhất mới là mấu chốt.
"Cổ tiên sinh, ta không phải là không tin tưởng ngươi, nói thật cho ngươi biết, lão gia nhà ta làm quan thanh liêm, phải dựa vào mấy sản nghiệp mới gom được chút tiền, lần đầu tư mỏ này đã dùng hết của để dành, phần lớn còn đi mượn, Cổ tiên sinh, ta đúng là có chỗ khó, ngươi xem có thể nghĩ ra biện pháp nào hay không, ta thật sự là mệt mỏi." Hàn Thị nói năng khép nép.
Cổ tiên sinh cười lạnh trong lòng, phụ nhân này vừa rồi uy hiếp không được, giờ lại chuyển sang đáng thương. Lai lịch Lý gia hắn đã biết rõ, không cần mụ thuyết minh, nguyên vốn không phải bạc của mụ, khóc cái gì, giả bộ đáng thương cái gì.
"Lý phu nhân, không phải là Cổ mỗ không muốn giúp phu nhân, chuyện này thật sự không dễ làm, Cổ mỗ đoán chừng, cho dù đào xuống tiếp, chi phí sản xuất không đủ tiền nhân công." Cổ tiên sinh cười khổ nói.
Mặt Hàn Thị tái xanh, dùng sức cắn chặt răng mới không ngã xuống, giọng run run: "Thế giờ phải làm sao? Số bạc kia cứ như vậy trôi theo dòng nước?"
Sắc mặt Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thu-cuoi-co-dai-thi-hon/4418042/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.