Lan Nhi tự điều chỉnh tâm lý, quyết không vì chuyện này mà phiền não, cho nên đi phòng y dược.
Lâm Trí Viễn cũng không lòng dạ nào mà bố trí canh phòng, Lâm Phong cùng Lâm Lan xuất hiện khiến cho ông ấy vừa vui mừng vừa thống khổ, một mình suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy vẫn phải nhờ con rể nhúng tay vào.
Lý Minh Doãn nghe nói Lâm Tướng quân tìm hắn bàn công sự thì biết Lâm Tướng quân muốn giả công làm việc tư, nhưng người ta "mời đi bàn công sự" hắn không đi không được.
Lâm Trí Viễn nhìn thấy Lý Minh Doãn, thân mật kêu một tiếng: "Minh Doãn..."
Khóe miệng Lý Minh Doãn co rút, cảm thấy da đầu tê dại. Đối với Lâm Tướng quân, về việc công hắn thầm kính nể vô cùng, còn việc tư... vẫn còn có chút ý kiến. Nhưng người ta dù sao cũng là cha vợ hàng thật giá thật, nếu cha vợ mở miệng muốn nhờ, hắn có thể không giúp sao? Nhưng nếu giúp, Lan Nhi sẽ trở mặt với hắn, khó xử quá đi.
Lâm Trí Viễn vừa ra lệnh pha trà vừa cho trái phải lui hết, thận trọng nói: "Chuyện kia... Sau khi Lan Nhi về nói gì với cậu?"
Lý Minh Doãn ho khan hai tiếng, khó xử nói: "Lan Nhi cảnh cáo ta, không cho tham gia."
Sắc mặt Lâm Trí Viễn trầm xuống, ông thật sự không có biện pháp nào cả, không thể làm gì khác là nghiêm mặt nói: "Minh Doãn, chuyện này cậu nên giúp đỡ chút, cậu nói tốt về ta với Lan Nhi nhé."
Ông ấy cũng nhìn ra, nhi tử Lâm Phong không quá khó tính, khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dai-thi-hon/4396490/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.