*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu Dư An ngồi một mình trong phòng mà hờn cái mình.
Lúc y tá đến kiểm tra phòng, cậu cũng trưng ra cái bộ mặt sưng sỉa không nói không rằng ấy.
“Là ai đã khiến cho Dư An của chúng ta giận dữ vậy nè?” Y tá đã thân quen với cậu nên nói với giọng rất tự nhiên thân thuộc.
“Không phải bác sĩ Chung của các chị thì còn ai vào đây.”
Cô y tá rót cho cậu một cốc nước ấm, cười trêu: “Không phải em thích bác sĩ Chung lắm à? Ngày nào cũng bác sĩ Chung này bác sĩ Chung nọ, bác sĩ Chung bao giờ đến ạ còn gì.”
Chu Dư An tức khắc chối bay chối biến: “Em không thích. Đã hung dữ quát em rồi còn tịch thu cơm tối của em nữa chứ.” Nói rồi nhắm tịt mắt, ra chiều hờn dỗi.
Chị y tá đương định nói gì thêm thì bỗng thấy Chung Phất Sơ cầm túi bước vào, nhìn Chu Dư An bằng ánh mắt không rõ ý tứ.
Chị liếc nhìn cái túi trong tay Chung Phất Sơ, thấy nhãn hiệu quen thuộc thì bật cười rồi rời khỏi phòng bệnh.
Chung Phất Sơ đặt hộp cơm lên bàn trên giường bệnh, hỏi: “Ai tịch thu bữa tối của cậu?”
Chu Dư An chợt mở choàng mắt, Chung Phất Sơ đang cúi xuống nhìn cậu, khóe miệng như vương chút nét cười.
Ánh sáng trong mắt cậu phút chốc lóe rực, sau khi hoàn hồn lại cố gắng dằn xuống, vênh mặt hứ tiếng: “Anh mua gì đó? Chưa chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-con-chim-son-ca/1302374/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.