Bách Lý Thương Mặc cười rất nhẹ, thế nhưng không có thì thôi, nếu có thì không để ý không được. Nụ cười của nàng làm cho người cảm giác rất thoải mái. Không phải rất đột ngột mà là như một làn gió mát phảng phất qua nội tâm Bách Lý Thần, khiến nàng cảm thấy thư thích 
Bách Lý Thần nghĩ đến bóng dáng Bách Lý Thương Mặc tươi cười. Đi dọc trên đường mà cứ đầy mặt nở hoa. Vui đùa với thanh Lưu Hỏa kiếm càng thêm hảo hợp vài phần,hắc hắc, đây chính là lần đầu tiên cô cô tặng ta cái gì đó a! cả người Bách Lý Thương Mặc cũng không giống như trong trí nhớ là nữ nhân xấu xa a 
Ngươi xem, nàng thấy ta không có tuyển chọn được vũ khí tốt, liền cố ý tặng ta một thanh linh khí. Nếu như nàng thực sự đối với chính mình có định kiến, vậy nàng đã ước mình không chọn được kiếm luôn rồi. Nghĩ như vậy, nên Bách Lý Thần tự nhiên cũng có chút áy náy. Xem ra chỉ có mình đối với cô cô có định kiến. Vì vậy vô ý thức cảm giác thấy Bách Lý Thương Mặc đối với mình có định kiến kỳ thực chỉ do mình loạn tưởng. Về phần bức họa kia, ai, cũng không phải do ngươi phá trước sao! 
Bách Lý Thần suy nghĩ có chút giống tiểu dân bình thường, cư nhiên bị Bách Lý Thương Mặc dùng một thanh linh kiếm mua đứt rồi. Đây cũng không phải là giá rẻ quá rồi sao?! Bất quá, cô cô tặng ta một thanh linh kiếm nhưng còn có thêm một phần tâm ý trong đó. Ta làm sao có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-co-thinh-thu-ha-luu-tinh/1365811/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.