8.
Sau đó, Tần Hàng nói gì với bố mẹ anh ấy tôi cũng không nghe rõ nữa.
Tôi như một con robot được lập trình sẵn, yên tĩnh đưa tay cho Tần Hàng nắm lấy. Anh ấy làm gì thì tôi làm nấy. Dỗ cho bố mẹ anh ấy vui vẻ từ lúc chạng vạng đến tối muộn.
Sau này nghe Siêu Siêu kể lại, tôi cảm thấy tình hình lúc đó cực kì giống cảnh Tần Hàng dẫn bạn gái về nhà ra mắt phụ huynh. Còn tôi là một bạn nhỏ ngượng ngùng, không giỏi ăn nói. Anh ấy kéo ghế mời bố mẹ ngồi, tôi cũng máy móc lặp lại câu "bố mẹ ngồi ạ" của anh ấy, ngoan ngoãn đến mức bố mẹ anh ấy cười khúc khích suốt buổi.
____. Đam Mỹ Hiện Đại
9.
Sau khi tiễn hai vị phụ huynh về, tôi với Tần Hàng mới có cơ hội ngồi lại nói chuyện tử tế với nhau.
"Xin lỗi em." - Tần Hàng ngượng ngùng nhìn tôi, nhỏ giọng thì thầm, "Bố mẹ tôi hơi nhiệt tình quá. Hôm nay để em phải khó xử như thế này..."
Tôi lắc đầu, rồi lại gật đầu. Bây giờ, tôi ngại đến mức không dám nhìn mặt anh ấy nữa.
Thấy tôi vẫn còn bối rối, Tần Hàng quyết định không nói nữa. Anh ấy lê tấm thân bệnh tật đến cạnh ấm nước trong phòng, rót cho tôi một cốc nước.
Bóng lưng của Tần Hàng quả thật gầy hơn trước đây nhiều. Ở bệnh viện nhiều ngày, mớ cơ bắp mà anh ấy khổ luyện đã bắt đầu có dấu hiệu muốn biến mất rồi.
Sau khi rót một cốc nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-tinh-nao-nghe-rat-gia-nhung-lai-la-that-khong/2727250/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.