"Đúng, tại thị trường cấp hai dùng phương thức giao dịch đấu giá trắng trợn mua vào cổ phiếu Bác Triển, tổng cộng đã mua vào vạn cổ phiếu của Bác Triển, chiếm 2.9% tổng vốn cổ phần."
Lục Tĩnh Sanh cười lạnh: "Danh tiếng của Bác Triển cũng thật có sức, lại có người đến đốt tiền."
"Không chỉ có chừng này, cổ phần do bên tài chính Mậu Tường khống chế lại tiếp tục giảm, hiện chỉ còn nắm giữ là 36.9%." Sài Trăn đối với những thứ mờ ám này vô cùng mẫn cảm, vì làm tốt công tác, từ lúc Bác Triển đưa ra thị trường, nàng mỗi ngày đều chú ý quan sát động tĩnh trên thị trường.
Lục Tĩnh Sanh hỏi: "Kẻ trắng trợn mua vào là ai?"
Sài Trăn: "Là một ngân hàng đầu tư, pháp nhân vẫn còn đang điều tra."
Lục Tĩnh Sanh: "Nếu có tin tức nói cho tôi biết."
"Vâng." Sài Trăn đang muốn đi làm việc, Lục Tĩnh Sanh nói:
"Cô cùng tiểu Quý đã gặp mặt sao?"
"Thấy."
"Chuyện này cô cùng nàng cùng nhau hợp tác điều tra."
Sài Trăn: "..."
"Như thế nào?" Nhìn mặt Sài Trăn lộ vẻ khinh thường, Lục Tĩnh Sanh nói, "Hai người các cô cần phải hợp tác tốt, sẽ phát hiện ưu điểm của nhau đấy." Vỗ vỗ vai của nàng, rời đi.
Ưu điểm? Tiểu bảo mẫu kia?
Sài Trăn quan sát trần nhà, thở dài.
Ác ý thu mua trọng điểm là ở hai chữ "Ác ý", cổ phần do người Mậu Tường khống chế cũng giảm xuống, hành vi này cũng vô cùng mập mờ.
Lục Tĩnh Sanh nhìn tư liệu Sài Trăn đưa tới suy nghĩ, Đường Cảnh Lộ xuất thủ?
Muốn cưỡng ép thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chuyen-muon-noi-cho-nguoi/1362156/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.