Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Sở Quốc Thiên, tên đại gia không kìm lòng được mà rùng mình một cái, lúc này một thiếu nữ trang điểm màu khói từ bước xuống theo sau, cô ta ấy nắm lấy cánh tay tên đại gia, nói kì quái: “Cậu Trịnh, anh chấp nhặt với ông chú này làm gì, chúng ta đi thôi?”
Tên đại gia giàu có lập tức hoàn hồn, cảm thấy sau lưng toát mồ hôi lạnh, cảm thấy xấu hổ vô cùng nói: “Chết tiệt, tên nhóc mày chán sống rồi phải không, còn dám nói chuyện với tao như vậy!”
Sở Quốc Thiên tinh ý nghe được hai từ “Cậu Trịnh” từ miệng người phụ nữ trang điểm màu khói kia, anh lạnh giọng hỏi: “Mày có quen Trịnh Văn Xương không?”
“Đó là bác của tao! Bây giờ mày biết tao là ai rồi phải không? Nếu biết điều thì tốt hơn là mày nên cúi đầu chào tạo, nếu không hôm nay tao này sẽ xử lý mày ngay tại đây!” Tên đại gia đắc ý nói, tưởng Sở Quốc Thiên sẽ sợ.
Thế mà Sở Quốc Thiên nghe xong chỉ tiến lên một bước, cho tên đại gia một cái "bốp" lên mặt, anh ta lập tức bị ngã xuống đất rồi nhổ ra một ngụm máu.
Thấy mình bị nhổ ra máu còn kèm theo ba cái rằng, tên đại gia đột nhiên nổi giận: “Mày còn dám đánh cả tao?”
Sở Quốc Thiên không nói lời nào, sau khi lại gần còn đá vào người của anh ta, đột nhiên cả người tên đại gia run lên, chỉ cảm thấy thắt lưng sắp gãy ra, anh ta đau đớn không ngừng la hét. “Cậu Trịnh!”
Nhìn thấy tên đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191170/chuong-170.html