**********
Trong lòng Tần Hải vốn đang tức giận, thấy mình chọc thủng thân phận Sở Quốc Thiên, anh còn dám bình tĩnh ngồi ở bàn chính, cảm xúc lập tức bùng nổ.
"Sở Quốc Thiên phải không? Tôi
không thể hiểu được, khi nào ngay cả một bác sĩ nhỏ cũng có khuôn mặt dày như vậy, anh lấy dũng khí ở đâu mà dám ngồi trên bàn chính?”
"Có lẽ do Hạ Văn Tân đưa cho phải không?" Sở Quốc Thiên thản nhiên nói.
Anh biết rõ vì sao Tần Hải lại khó chịu với mình, đơn giản chỉ là lúc trước Hạ Văn Tân bởi vì mình mà làm mất mặt mũi đối phương. Đối với loại con cháu trong gia tộc này mà nói, mặt mũi là trên hết.
"A, chú Hạ cho anh mặt mũi, anh còn có cảm giác ưu việt?" Thiếu chút nữa Tần Hải bị Sở Quốc Thiên chọc giận cười, anh ta chỉ chỉ một đám bạn học chung quanh, nói: "Anh tự mình nhìn xem, nơi này người nào không phải con cháu gia tộc, không nói loại bác sĩ nhỏ như anh, cho dù nhà họ Lâm ở sau lưng anh cũng không đủ để đứng trước mặt chúng ta!”
“Tần Hải, đủ rồi đấy!”
Mắt thấy Tần Hải càng nói càng thái quá, Hạ Yến rốt cục nhịn không được, nói: "Mặc kệ thế nào, Sở Quốc Thiên cũng là ân nhân của nhà họ Hạ chúng ta, cậu không cần quá đáng như thế!”
"Đúng đúng, hôm nay chính là sinh nhật tiểu công chúa Hạ Yên của chúng ta, tất cả mọi người đều ngừng cãi nhau lại!"
"Uống rượu uống rượu..."
Hạ Yến vừa nói ra, lập tức có một đảm sinh viên bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191139/chuong-139.html