Động tác của Chu Định cũng không chậm, nhưng trong mắt quan khách vây xem ở đây lại chẳng khác gì một pha quay chậm, nhìn trông vô cùng thong thả.
Đến rồi!
Cuối cùng Chu Định cũng mở bảng chữ mẫu ra. Khi hai bảng chữ mẫu hiện ra trước mặt, mọi người lập tức nhìn ra ngay điểm khác biệt.
Tuy hai bảng chữ mẫu này đều là bản không trọn vẹn, nhưng diện tích của phần thiếu lại không giống nhau. So ra thì bảng chữ mẫu của Sở Quốc Thiên có diện tích nhỏ hơn một chút. Nói cách khác, bảng chữ mẫu của anh ta có diện tích bị hỏng lớn hơn.
Nhưng mà cụ thể về vấn đề thật giả thế nào thì còn cần người có trình độ chuyên môn giám định. Suy cho cùng thì mặc dù đại đa số các vị quan khách có mặt ở đây hiện giờ hầu như đều có hiểu biết về chữ thư pháp, nhưng bọn họ cũng không có uy tín để giám định. “Bà nội, bà mau nhìn xem, bảng chữ mẫu nào trong hai bảng kia là thật ạ?” Cuối cùng, một người con cháu nhà họ Triệu đã đứng ra hỏi trước.Bởi vì anh ta biết, cụ bà có nghiên cứu nhất định về mấy thứ này. Nếu cần cẩn thận phân biệt thì bà vẫn có thể cho ra một đáp án.
Cụ bà đi qua nhìn hai bảng chữ mẫu kia. Sau khi trầm ngâm một lát, bà dặn dò bác Triệu mấy câu: “Mang hai bảng chữ mẫu này vào sảnh bên đi. Nhớ kỹ, không được làm hỏng!” "Vâng a!”
Bác Triệu nói xong lập tức cầm hai bảng chữ mẫu này đi ra phòng khách.
Khách khứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chong-la-than-y/1191106/chuong-106.html