Bảo nhìn cô bất ngờ, rồi môi cười, nụ cười hết sức nham hiểm. Nói rồi mới thấy nó cấn cấn. Ôi, mồm với chả mép. Người ta chứng minh vẻ đẹp hình thể bằng cách khoe da thịt, mà người ta là đàn ông con trai, còn mình, chẳng lẽ lột như anh để chứng minh? Vớ vẩn!
"Chứng minh đi chứ, Dư Thảo Chi nói được là làm được mà. Anh đang đợi."
Có người cười, cười hài, cười cái kiểu van xin, nhìn cái bộ dạng gượng gạo ấy trông mất cười chết được.
"Coi như em chưa nói gì nhá."
"Đừng có mà lật lọng. Việt Nam nói là làm."
"Thôi đi mà, em là vợ anh đó, bỏ qua cho em đi."
Có người vừa nói vừa lay lay tay người kia.
"Chính vì là vợ anh, nên, để anh giúp em nhé."
Mặt anh, gian như cái bánh bông lan. Chồng ơi là chồng, anh ơi là anh, ở gần anh em mới biết anh là một kẻ dê xồm.
Tay anh không yên phận ôm choàng lấy eo ai kia, tích tắc ai kia đã yên vị trên giường.
"Khoan, khoan đã, đừng manh động, em còn chưa tắm đấy."
"Không quan tâm. Chỉ cần biết đó là cơ thể em thì dù là nó có mùi gì anh cũng chịu được."
Nói rồi, có chờ cô trả lời đâu, mặc cô chống cự quyết liệt, tay chân múa máy lung tung, anh vẫn không hề dao động.
Tiếng gõ cửa, thế là cừu đã thoát nạn, thở phào nhẹ nhõm. Hổ dữ tức tối, đang lúc hứng thú lại bị dội vào mặt một gáo nước lạnh, khốn nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chet-toi-cung-bat-em-ve-lam-vo-day/2544496/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.