Sở Phong vui đến mức sắp nổ tung rồi!
Anh mở to mắt, cổ họng nghẹn ngào cả nửa ngày chả nói nên lời.
Ban đầu lúc Tôn Miên Miên đưa ra điều kiện, anh định sẽ nhắm mắt thực hiện đợi đến ngày gặt hái kết quả bắt người về nhà.
Bỗng nhiên hôm nay cô đồng ý bất ngờ làm anh có chút không tin lắm, cứ như trong mơ vậy.
Lúc này, hai người họ tay trong tay đã đi đến trước nhà Khương Hạo, Tôn Miên Miên gãi gãi tay Sở Phong, chọc chọc lưng anh cười nói " Sao cậu cứ như mất hồn thế? "
" Không phải cậu, tôi, không phải cậu bảo cuối kỳ..." Sở Phong vẫn còn đang không tin lắm, nói chuyện lắp ba lắp bắp.
" Vậy là cậu không muốn à? " Tôn Miên Miên buông tay ra " Không trả lời xem như... "
Mới vừa rồi Sở Phong còn đang lâng lâng bay bay mà bây giờ lập tức lấy lại tinh thần, anh nắm chặt lấy tay cô " Không! Muốn, tôi muốn chứ! "
Anh trả lời rất nhanh.
Đôi mắt đào hoa của anh tràn ngập sự sung sướng, cứ như mặt hồ tĩnh lặng bị người ta ném viên đá vào, viên đá ấy bật lên sau đó lại bật lên khuấy động cả mặt hồ.
Anh mở miệng gọi tên cô một hơi dài " Miên Miên "
Tôn Miên Miên vâng một cái.
Sau đó Sở Phong lại khàn khàn giọng tiếp tục gọi " Miên Miên."
" Làm sao vậy? " Mặt Tôn Miên Miên bắt đầu đỏ lên.
" Không có gì, chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-duong-ngot-ngao/3121175/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.