Chết bà!
Mỗi đêm đều có bảo vệ đi kiểm tra vòng vòng trong trường, nếu có mấy cặp nam nữ đang hú hí với nhau mà bị bắt được thì thứ hai cả hai đứa sẽ bị phát loa phê bình trước toàn trường.
Tôn Miên Miên hoảng quá không kịp suy nghĩ, cô bắt lấy tay Sở Phong ba chân bốn cẳng mà chạy.
Sở Phong:....
Anh định nói cho cô rằng không cần chạy đâu, cũng không cần sợ. Trưởng phòng an ninh của trường trước đó từng là vệ sĩ của Sở gia, vì một vụ tai nạn, không thể tiếp tục làm nhiệm vụ của mình nên anh ta được chuyển công tác về Anh Hoa.
Cho nên nếu bị bắt cũng không sao đâu.
Nhưng mà tay của Tôn Miên Miên vừa mềm còn nhỏ bé nữa, anh không nỡ buông ra thế nên cứ chạy theo sau cô.
Tôn Miên Miên cảm thấy buổi tối hôm nay thật kích thích, cô cầm tay Sở Phong chạy mãi. Có thể hồi nãy chạy quá nhiều nên bây giờ khá là mệt, hai chân không nghe theo lời nữa, chạy càng ngày càng chậm lại.
Thấy vậy, Sở Phong khoác tay qua vai Tôn Miên Miên, đỡ cô vào một khe hở nhỏ giữa hai tòa nhà, ánh sáng đèn đường không chiếu vào đây được nên nếu không nhìn kỹ sẽ không thấy có người trong này.
Chiều rộng của cái khe này chỉ đủ cho một người vì vậy hai người phải đứng sát vào nhau, không tránh khỏi sự tiếp xúc thân mật.
Ánh đèn pin quét qua, tiếng lá cây bị đạp tạo nên tiếng " xào xạt ".
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-duong-ngot-ngao/3121154/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.