Vào buổi chiều hôm đó, Sở Phong không lên lớp học hai tiết vật lý, hai tiết hóa sau đó anh cũng không vào.
Ăn cơm tối xong, Tôn Miên Miên quay lại lớp học cũng không thấy Sở Phong đâu. Nhìn cái ghế trống không bên cạnh, cô vỗ vỗ vai Khương Hạo " Cậu có biết Sở Phong đi đâu không vậy? Hai tiết tự học cũng không thấy cậu ấy vào lớp. "
Khương Hạo quay người lại, cậu ấy thở dài " Haiz, Sở Phong cứ nằm lỳ trong phòng ngủ ấy. Mới vừa rồi tớ với Tiêu Hàn đi gọi cậu ấy cùng ăn cơm, gọi mãi mà cứ nằm ở trong phòng, không cho tụi tớ vào luôn. "
" Vậy là Sở Phong chưa ăn cơm nữa à? "
Khương Hạo gật đầu một cái, bắt đầu than " Nhưng mà thầy Trần cũng quá đáng thật, rõ ràng là ông ta gây chuyện trước còn bày đặt đứng đó mà giảng đạo cho Sở Phong. Mặc dù thầy Trần dạy giỏi thật nhưng tính cách chả ra làm sao. Nếu ông ta không phải là giáo viên thì không chừng tớ đã lao đến đấm cho mấy phát. "
Tôn Miên Miên rũ mắt, không lên tiếng.
Khương Hạo nhìn cô, bỗng cậu ấy chợt nhớ ra điều gì mà giật mình một cái " A, Tôn Miên Miên, cậu có thể gọi khuyên anh Phong hộ chúng tớ được không? "
" Tớ ư? "
" Ừ đúng rồi, tớ cảm thấy nếu là cậu thì hên xui Sở Phong sẽ nghe. "
Tôn Miên Miên: "... Có lẽ cậu đề cao tớ rồi. "
Mặc dù nói vậy nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-yeu-duong-ngot-ngao/3121152/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.