“Để thuộc hạ ở lại còn mình thì chạy trốn, có phải là quá giỏi hay không, đúng là uổng cho một cái túi da tốt*, diễn kịch nhiều năm như vậy mà vẫn không học được cách làm người a!”
*ý mỉa mai Hoắc An chỉ là một cái túi da người còn bên trong thì trống rỗng.
Người ngồi ở vị trí ghế lái chính là Hướng Tu Tề.
Sau khi Cố Nghiên quyết định bản thân phải tự mình ra tay với Hoắc An thì lập tức báo thuộc hạ tìm ra vị trí hẻo lánh của trấn Tân Lục, người dân hầu như đều dọn ra ngoài, chỉ còn lại vài hộ gia đình chưa dọn đi, khoảng cách đến trấn Tây Hoa không xa lắm, là địa điểm gần nhất thích hợp nhất.
Rồi sau đó Hướng Tu Tề liên lạc với đội trưởng Cao, nói hắn phối hợp với mình để dẫn dụ ba người Hoắc An tới nơi này.
Cố Nghiên biết Hoắc An vô cùng cẩn thận, cho dù bọn họ có làm đủ mọi chuẩn bị trong thị trấn thì xác suất rất lớn là Hoắc An sẽ không đi vào.
Đương nhiên, có vào hay không thì Cố Nghiên cũng không để ý, chỉ cần Hoắc An xuất hiện ở gần thị trấn đó vậy là mục đích của anh đã đạt được.
Hoắc An nhìn thấy Hướng Tu Tề thì trong lòng sửng sốt một chút, biết bản thân sẽ không qua ải dễ dàng. Nhưng mà cũng chỉ là một Hướng Tu Tề, tuy rằng ở thành phố Ninh Quốc thì được xem như một cao thủ có số má, còn nếu để so với hắn thì vẫn còn kém xa.
Nghĩ đến thời gian gấp gáp như vậy, bên phía tổng cục chắc là không kịp cử người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-vai-ac-ta-ve-roi-day/902548/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.