Núi Độ Bình cách trấn Tây Hoa tầm 50 km, thứ nổi tiếng trên núi có lẽ là khu du lịch bao trùm toàn bộ ngôi làng.
Ba người kia nói xong thấy vẻ mặt hờ hững của Thẩm Thư và Cố Nghiên cũng quan tâm mà nói:”Đương nhiên, nếu Thẩm tiên sinh không muốn đi thì Thắng tiên sinh có thể tự tới đây tìm cậu, nhưng mà có một số chuyện Thắng tiên sinh cũng không thể kiểm soát được, đến lúc đó cái trấn nhỏ này phải gặp tai hoạ rồi.”
Thẩm Thư hiểu rõ, đây là đang uy hiếp bọn cậu.
“Hình như Thẩm tiên sinh rất thích nơi này, cho nên Thắng tiên sinh cảm thấy vẫn không nên phá hư nơi này thì có vẻ tốt hơn.”
Thẩm Thư lập tức nổi giận, muốn mạng của cậu, vậy thì còn xem thử chính gã có bước qua cửa được không!
Cố Nghiên vươn tay giữ chặt Thẩm Thư, nhỏ giọng an ủi hai câu, sau đó nhìn về phía người đang đi tới trầm giọng nói:”Nếu các người không muốn đi, vậy thì ở lại luôn đi.”
Ba người nọ sửng sốt một chút, nụ cười trên mặt trở nên có chút miễn cưỡng, gã nói:”Cố tiên sinh, anh là người có bản lĩnh, hầu như không ai có thể đấu lại anh, nhưng anh lại không hiểu biết Thắng tiên sinh rồi, chênh lệch khoảng cách giữa hai người thật sự quá lớn, tôi hy vọng anh bình tĩnh một chút, suy nghĩ thật kỹ…”
Cố Nghiên lộ ra một nụ cười trào phúng, nhẹ giọng nói:”Vậy sao, tôi thật sự rất muốn biết, Thắng tiên sinh của các người rốt cuộc là cái loại nhân vật gì.”
Nói xong, không cho ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-vai-ac-ta-ve-roi-day/902544/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.