Anh đã từng có ý nghĩ điên cuồng rằng, muốn đi tìm cô, bắt cô lại, bẻ gãy chân cô, nhốt cô ở trong nhà.
Lục Chu day day huyệt thái tương, giữ chặt điện thoại di động.
Một lúc lâu sau mới trả lời:" Cái gì?"
Anh Đào:"Quần áo của anh đều ở bên này, khi nào anh đến lấy vậy?"
Em về đi:" Ngày mai anh đến tìm em."
"Ừ" Thẩm Diệc Hoan mím môi, không hài lòng lắm. Cứ thế này thì cuộc trò chuyện sẽ kết thúc mất, anh cũng không hỏi xem khi nào cô rảnh hay gặp ở đâu.
Cô không bỏ cuộc, suy nghĩ một lát lại gửi tiếp một tin nhắn:" Anh đang làm gì vậy?"
Anh không trả lời lại, cô tự hỏi liệu câu hỏi của mình có nhàm chán quá không.
Đợi thêm hai phút, Thẩm Diệc Hoan lại gửi một icon:" Ca ca, có đó ko?"
Vẫn không trả lời.
Tính tình của anh ấy sao lạ vậy?
Lần này gửi âm thanh, giọng nói nhỏ nhẹ, như là lấy lòng, mang theo chút cám dỗ: "Ca ca, anh có ở đó không?"
- -
Âm thanh nhỏ nhẹ của cô gái vang lên bên tai, toàn bộ dây thần kinh của Lục Chu ngay lập tức bị thắt lại, các cơ bắp trở nên căng cứng. Hơi thở dồn dập gấp gáp làm lồng ngực rung lên, nhưng anh lại không dám lên tiếng.
Sự nhiệt tình của Thẩm Diệc Hoan đã bị dập tắt hoàn toàn bởi một câu trả lời lạnh lùng.
Anh nói: "Ngày mai anh sẽ trở về Tân Cương."
Không đầu không đuôi.
Em cũng không hỏi ngày mai anh đi đâu, Thẩm Diệc Hoan đang rất giận dỗi.
Nhưng cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471799/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.