Lên xe.
Má Lục Chu phồng lên một cục nhỏ, đó là một viên kẹo ngậm vị trái cây, vừa chua vừa ngọt, rất kích thích tuyến nước bọt. Lục Chu: "Về nhà hay đi làm?"
"Đến phòng làm việc đi."
Anh nghiêng đầu.
Thẩm Diệc Hoan chớp chớp mắt: "Làm sao vậy?"
"Địa chỉ."
"À ừ!" Cô thè lưỡi, "Chính là tòa nhà văn phòng đằng sau Trung tâm thương mại Kim Mành."
Công việc của Thẩm Diệc Hoan tương đối tự do, tuy cũng yêu cầu mọi người đi làm đúng giờ giấc, nhưng mà quy định này rất vô dụng, không một ai tuân thủ nghiêm chỉnh, chủ studio là một người phụ nữ ba mươi tuổi, quản lý thoải mái, miễn là họ hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn thì sẽ không càm ràm.
Thế nên cô bước vào cửa studio mà không cảm thấy tội lỗi, đến khi nghe thấy quầy lễ tân bảo cô đến phòng của bà chủ thì chợt giật mình.
Nghĩ đến lịch trình làm việc của mình, không làm sai gì, đều đúng hạn hoàn thành.
“Sếp Chu.” Cô đẩy cửa văn phòng ra.
“Đi đâu về?” Chu Ngụy chậm rãi hỏi, khoanh tay trước ngực, mắt quét một vòng trên người cô.
Thẩm Diệc Hoan vừa nhìn biểu tình của chị liền biết không lừa được, thẳng thắn khai: “Đi ăn bữa sáng… đến muộn, thật xin lỗi.”
Chu Ngụy khoát tay: “Không trách em, vừa nhìn thấy ảnh Trương Đồng Thích trên mạng, còn có cả em, hai người có vẻ rất thân.”
Thẩm Diệc Hoan nhấp môi cười cười, không giải thích nhiều.
“Một người nữa trong ảnh là bạn trai em? Đẹp trai đấy.”
"À." Cô hé miệng, không phủ nhận.
“Có điều, ở công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-sung-ai/471798/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.