Trước lời hứa hẹn của Phó Ngôn Châu, Mẫn Hy chưa từng hy vọng xa vời, đột nhiên anh lại biểu lộ tâm ý, dường như đáp lại thế nào cũng không được thích hợp.
Mẫn Hy đưa cho anh chiếc đĩa đã trống: “Chiên cho em thêm một quả trứng.”
Trong mắt Phó Ngôn Châu, ưu điểm lớn nhất cũng là duy nhất của Mẫn Hy chính là chỉ cần cảm xúc của cô được thỏa mãn thì cô sẽ nhanh chóng quên hết những ký ức khó chịu.
Anh cố tình nhận đĩa bằng tay trái để cô thấy anh đang đeo nhẫn cưới.
Ăn hai quả trứng chiên xong, Mẫn Hy vào thư phòng tăng ca.
Phó Ngôn Châu đặt đĩa vào trong máy rửa chén, tin nhắn của mẹ và cậu gần như đến cùng một lúc.
Hứa Hướng Ấp: [Tối hôm qua về có xin lỗi không?]
Cậu của anh hỏi cũng thật thẳng thắn, mà lời nói của mẹ anh thì tương đối uyển chuyển.
Hứa Hướng Thanh: [Mấy bước tẩy trang hôm qua mẹ bảo có tác dụng không?]
Bất kể là khéo léo hay là trực tiếp, họ đều muốn biết giữa anh và Mẫn Hy có đang ổn hay không.
Phó Ngôn Châu trả lời mẹ: [Con và Mẫn Hy bây giờ rất tốt.]
Ngay sau đó lại trả lời cậu: [Xin lỗi rồi ạ.]
Hứa Hướng Ấp: [Cậu còn lo cháu không hạ xuống được sĩ diện.]
Phó Ngôn Châu không phủ nhận: [Ban đầu quả thực không hạ được.]
Sáng nay thấy cô vẫn khó chịu như vậy, mới nhận ra tâm tình của cô quan trọng hơn sĩ diện anh.
Lại tán gẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-mong-tieu-nhi/2762996/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.