Tân Nguyệt lần này trở về không chỉ vì tham gia tang lễ của Dịch Hồng Đức mà còn vì công việc làm ăn.
Ở nước Mỹ mấy năm nay, cô một bên vừa chiếu cố Triệu Khải, một bên vừa thi đậu thành công lấy bằng MBA của Đại học Boston danh giá.
Một tháng trước khi trở về nước, cô đã nhận được lời mời làm việc từ một trong 100 công ty hàng đầu thế giới với vị trí Phó giám đốc điều hành tại trụ sở chính.
Vừa hay trụ sở của công ty lại được đặt ngay tại thành phố Z này.
Thời điểm cô quyết định trở về, Triệu Khải từng hỏi qua cô rốt cuộc sự trùng hợp này là do ý trời hay do bản thân cô đã sắp xếp từ trước.
Lúc ấy Tân Nguyệt đã cười và nói rằng cô còn chưa có đủ bản lĩnh để sắp xếp chuyện đó.
Triệu Khải nghe xong cô trả lời cũng không có ý kiến gì, chỉ là ánh mắt nhìn cô đầy tâm sự.
Ánh mắt đó đến bây giờ Tân Nguyệt vẫn còn nhớ rõ.
Trong năm năm qua, đất nước ngày càng phát triển nhanh chóng, Lưu Thế Quang cùng một vài anh em sở hữu vài xí nghiệp, nhà máy quy mô cũng không tồi, một thời gian sau, ông ấy đã dùng số tiền cô để lại trước khi đi để thành lập một công ty mới, và hiện tại nó đang trên đà phát triển.
Từ ngày thành lập công ty cho đến nay, Lưu Thế Quang vẫn luôn mãi suy nghĩ mời Tân Nguyệt trở lại làm quản lý, hiện giờ Tân Nguyệt đã về nước, ông ta càng gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664836/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.