Xuất phát từ thành phố Z, đi đường cao tốc chỉ mất 3 tiếng đã tới trấn Thanh Khê.
Trong kế hoạch du lịch Tần Thừa không định dừng ở đây, chỉ có Tân Nguyệt và Dịch Tuyên xuống xe ở đây.
Chiêm Thanh Nhuế muốn xuống cùng bọn họ nhưng lại bị Tần Thừa níu lấy cổ áo xách trở về.
Cậu ta ghé vào cửa sổ xe, cười tủm tỉm phất tay với Dịch Tuyên: "Bái bai anh Tuyên, mai bọn em lại sang tiếp anh!"
Dịch Tuyên không thèm để ý đến cậu ta, cầm lấy túi du lịch trên tay Tân Nguyệt, cũng không quay đầu lại.
So với thành phố Z, trấn Thanh Khê vừa nhỏ lại vừa nghèo.
Nghỉ hè còn chưa chính thức bắt đầu, phần lớn trên đường là người già với làn da ngăm đen đi lại, trẻ con cùng thiếu niên không thấy nhiều. Bỗng nhiên có mấy người trẻ tuổi ăn mặc khoa trương đi qua, trông thấy Tân Nguyệt, bọn họ đều muốn dừng chân quay đầu nhìn lại.
Vẻ mặt Dịch Tuyên âm trầm đứng chắn ngang trước người Tân Nguyệt giúp cô che chắn, một phần nào cũng ngăn cản được những ánh mắt kia.
Trấn Thanh Khê là quê của Tân Nguyệt, nhưng thời gian Tân Nguyệt sống ở đây rất ít. Lúc trước Tân Đạt cứ mỗi 2 đến 3 năm sẽ đưa cô về giỗ tổ, mỗi lần ở lại không quá hai ngày.
Thực lòng quen thuộc với trấn này, vì 3 năm trước đã giúp bọn người Dịch Hồng Đức tìm nhà một thời gian.
Cái trấn này quá nhỏ, không có xe taxi, hai người đã đứng ở ven đường gọi xích lô. Người đi xe xích lô là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-khong-muon-roi-xa/1664790/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.