"Phan... A...cô là ai vậy?"
Cô gái kia hớn hở chạy vào, thấy có sự hiện diện của người khác trong phòng liền thu liễm lại.
"Tôi đến tìm anh Bách, anh là ai?"
Cô ta tự mãn nói, đoạn hơi vênh mặt với Phạm Nhật Minh.
"Anh Bách?"
Thân thiết gớm?
Anh ta nhìn Quan Tuấn Bách, thấy anh chẳng có tí phản ứng gì với cô gái này, mới bĩu môi làm thinh. Tiếp tục ngồi xuống ghế hóng trò vui.
Cô gái kia hơi tủi thân, từ nãy đến giờ Quan Tuấn Bách chưa ngẩng đầu lên nhìn cô ta lấy một lần. Đánh bạo cô ta liền đi đến gần bàn làm việc của anh.
Bộp!
Tập tài liệu bị Quan Tuấn Bách đập mạnh xuống bàn, anh nhìn cô ta, sắc mặt lạnh tanh, giọng điệu không nhìn ra chút cảm xúc nói: "Ai dám cho cô bước vào đây?"
Quan thị không phải nơi muốn vào là vào được, văn phòng tổng giám đốc càng vậy.
"Chị trợ lý bên ngoài.... nói..."
Cô ta lắp ba lắp bắp, cúi gầm mặt xuống, hai tay để ra phía sau, cố làm ra vẻ yếu ớt nhất có thể. Cô ta từ Mỹ bay về, chỉ muốn tạo bất ngờ cho anh, chỉ muốn gần anh hơn thôi.
"Đi ra ngoài!"
"Anh..."
"Tôi nói đi ra ngoài."
Thấy anh dần mất kiên nhẫn, cô gái này vẫn cứng đầu, cố chấp đi đến gần anh. Chợt, cô ta thấy khung ảnh nằm trên bàn, mặt mày tối sầm lại.
"Đây là cô gái mà anh yêu sao?"
Cô ta cứ nghĩ người trong lòng Quan Tuấn Bách phải kiêu sa thế nào mới khiến anh năm lần bảy lượt đẩy cô ta ra, ai dè chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-doi-cho-chan-tinh-noi-anh/213293/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.