Quan Tuấn Bách cảm giác cô và anh như đôi vợ chồng mới cưới vậy. Cô thì lo nấu nướng, còn anh chuẩn bị nguyên liệu. Thật muốn thời gian trôi chậm hơn.
"Tao cứ nghĩ là mai mày mới về."
"Tao về trước tạo bất ngờ cho mày đấy."
Nói rồi vươn tay, nhẹ nhàng lau đi giọt nước vừa bắn lên mặt cô.
Da thịt cô rất mềm mại, đầu ngón tay của anh cứng đờ, vân vê một chút rồi rời khỏi.
Đột nhiên có chút căng thẳng, anh nhìn cô, cô nhìn anh, bốn mắt giao nhau. Hai người không hẹn mà gặp, đồng thời quay đi chỗ khác.
Mai Ngọc Anh tra nước dùng mà tâm trạng ngổn ngang, không biết có phải do nóng hay không mà mặt cô càng lúc càng đỏ ửng.
Lúc nãy có phải anh định hôn cô không?
Mai Ngọc Anh ngay lập tức bị suy nghĩ của mình đánh cho tỉnh. Cô đã qua cái giai đoạn mơ mộng thiếu nữ rồi, tại sao vẫn còn ảo tưởng thế nhỉ?
Ban nãy anh chỉ đơn giản là giúp cô lau má mà thôi, suy nghĩ gì đâu!
Khoan.... nhưng bầu không khí đó, cử chỉ đó, ánh mắt đó có gì đó không đúng.
Thoáng chốc, Mai Ngọc Anh bị hai luồng suy nghĩ trong đầu mình làm cho tức điên, tâm trạng rối càng thêm rối.
Cô kêu Quan Tuấn Bách làm nốt, còn mình thì đi tắm.
Trong nhà bếp chỉ còn lại Quan Tuấn Bách, bỗng anh lấy tay tự đánh lên mặt mình một cái.
Anh điên rồi sao?
Anh sao có thể có ý định đó?
Suýt chút nữa anh đã mất kiềm chế. Quan Tuấn Bách đưa ngón tay vừa chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-doi-cho-chan-tinh-noi-anh/213291/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.