"Nặc Nặc, tuần sau gặp lại."
"Ừm, được, tuần sau gặp lại."
"Sơ Nặc, tuần sau gặp lại, về nhà chú ý an toàn."
"Ừm, cậu cũng chú ý an toàn, tạm biệt."
Tan học hôm thứ sáu, trước cửa Nhất Trung.
Cô gái xinh đẹp hào phóng vẫy tay tạm biệt các bạn học, cô nhoẻn miệng cười cũng trở lên cực kỳ lộng lẫy trong đám người.
Rất nhiều bạn học sôi nổi nghỉ chân ghé mắt nhìn về phía cô.
Hoá ra ngắm nhìn người đẹp cười cũng có thể giảm bớt áp lực học tập.
Sơ Nặc đem cặp sách nhấc lên, gia tăng bước chân đi tới bến xe.
Tuyến xe buýt lên khu biệt thự Đường Sơn không nhiều lắm, cô bấm đốt ngón tay tính toán thời gian mới có thể vừa lúc đuổi kịp chuyến xe.
"Nặc Nặc!" Trước cổng trường, một người phụ nữ trung niên vóc dáng khá thấp, mặc vải bông sam chạy tới gọi cô lại.
Cô liếc mắt nhìn người đang thở hổn hển chạy về phía mình, sau đó khách khí xa cách gọi một tiếng: "Mẹ."
Cô không có quá nhiều cảm tình với người mẹ này, nhưng vẫn lễ phép hơi hơi gật đầu với đối phương.
Trình Như Phương thấy con gái vừa mới tan học, nhưng xung quanh có rất nhiều phụ huynh cùng học sinh nên không dám nói gì, liền trực tiếp lôi Sơ Nặc đi đến phía Bắc trường học, nơi ít người qua lại.
Sơ Nặc để mặc bà kéo đi, nhìn chằm chằm bóng dáng gầy yếu trước mặt, cô biết gia đình của mẹ sau khi tái giá cũng không phải quá tốt.
Cô cơ hồ có thể đoán ra mục đích mẹ tìm mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cuong-sung-toi-thanh-hoa/904309/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.