Lại một năm học vừa kết thúc, dưới sân trường là biết bao nhiêu học sinh, còn có phụ huynh và thầy cô giáo mang theo máy ảnh, điện thoại để lưu giữ những kỉ niệm, thành tích cả một năm học của bản thân, của con em mình.
Cái nắng chói chang, oi ả ngày hạ chí trên cao như muốn vượt cả mấy tầng trời, vượt qua những tán xà cừ, đại thụ mà chiếu xuống sân trường như điểm tô cho những tấm hình kỉ yếu.
Những vạt nắng trải dài như chứa đựng cả kí ức của những năm đèn sách vừa qua, như cổ vũ cho học viên năm nhất, năm hai, năm ba, lại như tiễn chân những học trò khóa cuối tới một chân trời khác.
Như động viên tinh thần các sĩ tử trước kì thi lên cao trung.
Mặc cho cái nắng như đổ lửa cùng hơi nóng phả từ mặt đường vào sân trường khiến người vừa bực bội vừa muốn điên lên, vừa tăng thêm mấy phần cảm xúc khi chia tay cho các học sinh.
Trên hàng ghế đá được ôm trọn bởi bóng của tán đại thụ có một cô bé con vẫn bình thản ngồi phe phẩy chiếc quạt tròn thêu hình hạc, vừa uống trà vải mà dùng ánh mắt không hiểu nổi nhìn quanh cả sân trường.
“Chỉ là không học cùng thôi, muốn gặp cứ gặp, không phải sau này còn họp lớp sao chứ? Sao cứ phải khóc lên như thế nhỉ ”
Dù nghĩ vậy nhưng chỉ trong chốc lát, đôi mắt hạnh tròn màu lục lại cứ hướng về phía cổng trường như ngóng chờ bóng hình ai.
“À, kia rồi, hẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chap-cho-em-vo-luong-hai-de-dung-nguyet/2821916/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.