“Bạch Ngưng Băng, Phương Nguyên, ta nhất định phải điều tra rõ ràng chân tướng trên núi Thanh Mao.”
Trước khi đội ngũ đến.
Một nhóm bảy người bố trí đội hình theo tiêu chuẩn chiến đấu.
Cổ sư trinh sát Thiết Ngạo Khai đi trước, Thiết Nhược Nam và Thiết Phách Tu đi chính giữa, cổ sư trị liệu đi sau cùng. Thiết Tuyến Hoa phụ trách phòng ngự đi bên cạnh.
Mặc kệ địa hình thay đổi như thế nào, đội hình vẫn không hề có dấu hiệu hỗn loạn. Mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì, đội ngũ này cũng có thể đưa ra phản ứng nhanh nhất, không đến mức trở tay không kịp.
“Người nào?”
Bỗng nhiên, Thiết Ngạo Khai đi đằng trước dừng bước, kêu lớn một tiếng, phát ra cảnh cáo.
Có biến.
Toàn bộ đội ngũ đều dừng lại, nhanh chóng biến hóa, trận hình hơi điều chỉnh lại, đạt đến trận thế tối ưu nhất, vừa chặt chẽ đoàn kết, vừa phân tán giữ lại đường lui.
Tiến có thể công, lui có thể thủ.
Một người đang khoanh tay đứng trên một tảng đá lớn từ trên cao nhìn xuống quan sát mọi người.
Thân hình của người này rất cao lớn. Mặc dù bắp thịt trên người không quá cường tráng nhưng lại khiến người ta có cảm giác mạnh mẽ.
Hắn mặc áo đen, đứng một mình, nhưng lại giống như một ngọn núi sừng sững trước mặt.
Nhất là cặp mắt đen như mực của hắn, có một loại thâm bất khả trắc.
“Phương Chính.” Nhìn thấy người này, con ngươi Thiết Nhược Nam không khỏi co rụt lại, bật thốt lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218234/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.