Con cổ này có hình dáng giống như một quả trứng cút, mặt ngoài có đường vân như ngựa vằn.
Phương Nguyên và Bạch Ngưng Băng đã từng dựa vào nó mà đào thoát.
Không sai, đây chính là cổ chim Vô Túc.
Mặc dù chỉ có tam chuyển nhưng nó có thể đi ngày vạn dặm, là tọa kỵ thông dụng nhất dưới ngũ chuyển. Nhưng nó cũng có một khuyết điểm khá lớn, chính là chỉ có thể bay một lần.
Khi sử dụng nó chính là lúc thời khắc tử vong.
Cổ chim Vô Túc này là phần thưởng Phương Nguyên nhận được trong truyền thừa Tín vương.
Hoa Cửu Cung, đá Vấn Đỉnh, Kim Ô Lưu Tinh, cỏ Hàn Băng...
Phương Nguyên lần lượt bỏ từng phụ liệu và nguyên thạch vào.
Phần lớn nguyên liệu luyện cổ là hắn tiết kiệm được trong truyền thừa Tín vương, một phần khác là mua từ Lý Nhàn.
Hắn tiêu hao hơn một trăm tám mươi nghìn nguyên thạch, lúc này mới luyện thành.
Cổ Cốt Dực.
Cổ trùng tứ chuyển, hình dáng như một chiếc lông vũ, toàn thân bằng xương, nhẹ như lông hồng.
Phương Nguyên hơi động ý niệm một chút, con cổ này đã bay đến sau lưng hắn, mở ra, hình thành hai cánh chim, bao trùm toàn bộ phía sau Phương Nguyên.
Hắn tiếp tục điều động chân nguyên rót vào cổ Cốt Dực.
Một cơn đau ập tới. Xương sống và xương sườn của Phương Nguyên sinh ra rất nhiều gai xương. Gai xương đâm rách huyết nhục, giao cùng một chỗ, hình thành hai cánh xương rộng.
Cánh xương này giống cánh chim đang bay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218233/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.