“Đây chính là lệnh bài Tử Kinh, hắn lại dám bóp nát, đúng là phung phí của trời.”
“Phương Chính ngay cả lệnh bài Tử Kinh cũng không cần, hắn rõ ràng muốn mạng của Chu Toàn...”
“Chu Toàn quá kiêu ngạo, nhiều lần cự tuyệt mời chào của Thương Tâm Từ, kết quả chọc giận Phương Nguyên. Ông ta quá xui xẻo mà.”
Nhìn thấy lệnh bài Tử Kinh rơi xuống, thậm chí còn văng tung tóe lên mặt của mình, nụ cười trên gương mặt Chu Toàn không khỏi cứng đờ.
Đây chính là lệnh bài Tử Kinh đấy.
“Phương Chính hủy lệnh bài Tử Kinh, chính là muốn lấy mạng của ta. Hắn... hắn... hắn là tên điên sao?”
Chu Toàn bị sự điên cuồng, không kiêng nể, hung ác của Phương Nguyên chấn kinh.
Ông ta vốn tưởng rằng Phương Nguyên chỉ muốn dạy cho ông ta một bài học.
“Chỉ vì ta mà hủy đi thứ quý giá như vậy, có đáng không?” Nhận được sự “coi trọng” của đối phương như vậy, Chu Toàn chỉ muốn khóc.
Ông ta chỉ là người bình thường.
Ông ta cũng sợ chết.
Bằng không, sau khi Chu gia diệt vong, ông ta còn có một mình, lại còn bị thương nặng, lúc đó nên thừa cơ chết sớm cho rồi.
Nhưng ông ta vẫn sống tiếp.
Cầu sinh là bản năng của từng sinh mệnh.
Ông ta từ chối Thương Tâm Từ, là bởi vì ông ta cảm thấy nàng chướng mắt. Ông ta trời sinh tính cao ngạo, đã từng là Tộc trưởng, làm sao có chuyện khuất phục trước một nha đầu miệng còn hôi sữa chứ?
Nhưng ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-chan-nhan/3218197/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.